và quên mất tuổi đời của mẹ
chỉ lo lắng sao thời gian đi qua chẳng lẹ
nên mỗi ngày con bé mãi , chẵng được lớn lên
Con không nghĩ mình sống sai với ba
cũng không tin mình hững hờ với mẹ
chỉ giật mình có những chuyện rất bé
ba mẹ phải cậy nhờ đến người khác giúp cho
Con không phải là người có lắm chuyện lo
vẩn chưa bao giờ cùng ba nhỏ to câu chuyện về cuộc sống
cũng không phải là người có hàng đống lo toan
vẩn đếm không được một lần mẹ nhổ cỏ phía vườn cây
Con viết được nhiều những đoạn văn hay
vẩn chưa bao giờ viết được một bài thơ đầu tay cho mẹ
con học thêm được nhiều từ ngữ rất sảnh sẹ , kiêu sa
vẩn vụng về hoài hai chữ CÁM ƠN cho đấng ra mình ....