Em ngồi đó giửa muôn nguời đến dự
Ngày Hội đông anh có thấy gì đâu ...
Lòng ngơ ngẩn như lần yêu thứ nhất
Hồn anh chìm trong đáy mắt ai sâu.
Em vẫn đẹp như vầng trăng muời sáu
Vẩn nuột nà như một đoá ngọc lan
Nở buỗi tối nơi vuòn anh vẫn dạo
Hương tình yêu còn phảng phất muộn màng
Em có hỏi : chắc là anh hạnh phúc ?
Còn em thì dang dỡ chuyện trăm năm...
Thách đố cuộc đời nên em cầm bút
Ngạo nhân gian bao thế sự thăng trầm ...
Em tự hỏi để rồi em không biết
Chuyện chúng mình còn viết tiếp đuọc sao ?
Dấu chấm xuống hàng hay là chấm hết
Trang cuối rồi cũng đồng nghỉa như nhau .