by pumpkin Mon 11 Oct 2010, 17:23
Tỉnh dậy sau một giấc ngủ thật no nê, đã con mắt cộng thêm tô mì gói lấp đầy cái bao tử trống rỗng .. V tựa đầu trên vai còn hai tay thì ôm choàng ngang lưng mẹ .... cảm nhận giá trị của hai chữ hạnh phúc ....
- con gái lớn mà cứ như con nít , làm gì mà ôm mẹ cứng ngắt ...
* lớn đâu mà lớn, con vẩn là áp út mờ ... V như vẩn chưa hết nổi bàng hoàng & xúc động ....
Miền Nam tự do ngày càng thu hẹp lại khi các địa danh anh dũng mà nhỏ có dịp làm quen trong các bài hát viết về lính như Bình Long , Đồng Xoài , Hạ Lào , Pleiku .... đã lọt vào tay CS bắc việt. Sân bay , bến cảng ... cả biển người chen chân tìm lối thoát. Gia đình V ở lại, bố mẹ đã phải đau lòng lần di cư vào nam 1954 , không thể chịu nổi cú shock thêm một lần nửa nên đồng ý cho V theo bác C, là bố mẹ nuôi của V rời VN....
Con trai của bác C là hải quân, thỉnh thoảng về phép anh có lên nhà rủ cô em nuôi ra khơi cho biết nhưng V vốn sợ nước : ám ảnh lần bị uống nước tại hồ bơi GL hôm nao vẩn còn trong tâm khảm ....
- em mới nếm mùi nước hồ chưa đủ vị mặn, anh dắt lên tàu nếm mùi nước biển cho biết .... vừa nói anh vừa làm quà cho V mấy chú ốc biển to tướng & vỏ sò sặc sở nhiều mầu sắc ....
* đâu cần phải lên tàu ra biển mới nếm mùi nước biển được, lần sau anh mang về cho em một ít ... V đưa cái chai cho anh ...
- nói như em huề vốn, anh thật là ganh tị, mấy cô bất công, chỉ yêu các anh lính bộ, bỏ mặc các chàng lính thủy không chịu lên tàu ủy lạo ...
* ơ .... chứ hông phải các anh đã có nàng tiên cá làm bạn an ủi rồi sao, đâu cần tụi em ...nghĩ như anh vậy chắc mấy ông không quân cũng sẽ khiếu nại bọn em phải lên tận phi cơ ủy lạo mới chịu ....
- không fair ...phi công đâu có ở suốt trên máy bay như bọn anh lang bạt trên biển cả nửa năm mới lên bờ một lần, quanh năm chỉ có ... trùng dương nổi gío , lênh đênh triền sóng nhấp nhô con tàu đi, chỉ thấy bọt nước, tan theo biển sóng dáng hoa kia mịt mùng ....
* nên hải quân mới về phép dài dài ... đâu như lính bộ binh ..... con biết không về mẹ chờ em trông, nhưng nếu con về bạn bè thương mong, mẹ ơi con Xuân này vắng nhà ...
- nói gì thì nói, em vẩn thiên vị thương anh năm hơn anh nuôi ....
* làm gì có, chọc anh chút thôi chứ em có muốn cũng đâu có được , tổng tư lệnh đâu có duyệt < ý V muốn noí bố không cho phép > .....
Kỹ niệm với anh không nhiều và sâu đậm lắm ... nhẹ nhàng mong manh như hoa sóng tan trong đại dương ....
Sớm hôm nay tại bến cảng khi theo chân hai bác và anh chuẩn bị lên thuyền nhỏ tách bến Bạch Đằng trong V tràn dâng hình ảnh mẹ ... qua khỏi barrier này là muôn trùng xa cách, biết có còn trở lại ? .... thế giới của V chỉ quanh quẩn nơi cái chợ Vườn Chuối, từ nhỏ đến nay chưa một đêm ngũ thiếu hơi ấm của mẹ .... nay băng mình vào đại dương, dòng đời muôn lối sẽ chơi vơi một mình ..... mẹ ơi , con sẽ ở bên mẹ cho dù có ra sao đi nửa .... V buông tay anh ra chạy nhanh về nơi anh bảy đang vẫy tay đưa tiển .....